Quá khó để đoán định năng lực thật sự của Gareth Southgate, khi sự thất thường của đội bóng ông huấn luyện luôn kéo sập niềm tin của NHM ở những lúc, đám đông tin tưởng họ nhất. Giống Ole Solskjaer, Southgate là nhân vật gây tranh cãi, vì không ai có thể định tính năng lực của vị HLV này, thậm chí là… chính ông. Hãy cùng s666 phân tích về bài viết này nhé.
Chiến thuật khó hiểu của Southgate
Anh sút ít hơn Mỹ (8 so với 10), thống kê cho thấy sự nhạt nhoà tới kỳ lạ của Tam Sư chỉ 4 ngày sau khi họ trình làng khán giả Qatar bằng phong độ huỷ diệt trước Iran. Nhưng con số kém cỏi ấy vẫn chưa phải hình ảnh bạc nhược nhất của đội bóng được mến mộ nhất nhì giải đấu. Một lần nữa, trong những khoảnh khắc nhạy cảm và dễ gây tranh cãi, Southgate lại bắt người ta nói về ông.
30 phút cuối cùng của trận đấu là khoảng thời gian, sự mệt mỏi của những ai theo dõi trận đấu bị đẩy lên cao trào. 5 quyền thay người FIFA áp dụng cho giải đấu năm nay đã không được sử dụng triệt để, dù những khán giả dễ tính cũng chẳng thể hiểu nổi Anh sẽ tìm đường vào cầu môn Mat Turner bằng cách nào với những nhân sự hiện hữu trên sân.
Quyết định khó hiểu với Foden
Phil Foden, người được Pep Guardiola khó tính đôn đúc lên đội một, người được Luis Enrique tuyên bố sẽ đá chính 100% số trận ông dẫn dắt nếu là người Tây Ban Nha, hoàn toàn rơi vào quên lãng. Rashford phải tới phút 78 mới được tung vào sân. Trong cabin huấn luyện, Southgate vẫn bình thản ngồi đấy và thậm chí, trong quá nhiều khoảnh khắc camera truyền hình lia tới khu kỹ thuật, ông còn chẳng buồn ghi chép hay nói chuyện với trợ lý. Rốt cuộc, Southgate dự định ngồi im trên dãy ghế cùng các cầu thủ dự bị và 3 tuần nữa lên ngôi vô địch?
Các HLV ĐTQG ít nhiều đều… bảo thủ. Xu hướng dùng người, vốn được biểu hiện qua lựa chọn 11 nhân sự xuất phát, là thứ khó có thể bị loại bỏ ngay cả khi xu hướng ấy bộc lộ điểm yếu mười mươi. Nhưng câu chuyện của các HLV cấp quốc tế là luôn phải thích nghi với diễn biến thực tế, nơi một sai lầm là quá nhiều trong những giải đấu ngắn ngày theo kiểu “mỳ ăn liền”. Một lần nữa, Southgate cho dư luận cơ hội để đánh giá, để nghi ngờ năng lực của ông – một HLV “bình thản tới phát sợ”, một HLV thủ cự cố chấp với những lựa chọn ban đầu, hoặc chỉ đơn giản là một HLV… không phù hợp để làm HLV.
Giống với người đồng nghiệp Solskjaer, Southgate đem tới cảm giác thân thiện nhưng không mang lại cảm giác “bóng đá”. Họ đều là những người cởi mở trước báo chí, hiếm khi cáu giận, luôn trưng diện gương mặt vui vẻ và đặc biệt giống nhau ở khoản… không làm gì khi trận đấu cần được điều chỉnh bằng đấu pháp, bằng bổ sung nhân sự, bằng liệu pháp tinh thần.
Gợi nhớ về Solskjaer
Thực tế, việc Southgate đến tuyển Anh và Solskjaer gia nhập M.U xảy ra trong bối cảnh không nhiều HLV thật sự muốn ngồi vào chiếc ghế nóng, còn đơn vị chủ quản muốn tìm tới người quen cũ, ở đây là cựu danh thủ, tiếp quản công việc. Thế rồi, tuần trăng mật cùng tân HLV vừa được bổ nhiễm bắt đầu. Trong khi Solskjaer xoá tan bầu không khí u ám của Jose Mourinho bằng các chiến thắng liên tiếp trong 8 tuần đầu thì Southgate mang tới Nga đội hình trẻ thứ hai giải đấu và hệ thống 3 trung vệ lạ lẫm và kết quả là, người Anh có giải đấu thành công nhất sau hơn nửa thế kỷ.
Oái oăm là ở chỗ này: Đúng vào lúc đám đông tin rằng M.U hay tuyển Anh đã thật sự bước vào một triều đại phát triển, một chu kỳ thăng hoa rực rỡ lại là lúc họ nhận ra, tất cả chỉ là ảo giác và lầm tưởng. M.U đã kiên nhẫn, đã chờ đợi, đã đặt cược toàn bộ dự án phục sinh cùng Solskjaer để rồi phải thừa nhận một sự thật được nhắc đi nhắc lại trên các phương tiện truyền thông: Solsa hợp làm “cổ động viên”, hoặc một vị trí cố vấn văn hoá nào đó tại Old Trafford chứ không thể đứng mũi chịu sào với tính cách nhu mì ấy, với năng lực hạn chế ấy.
Bây giờ, câu hỏi chỉ là: Liệu Southgate có dám chủ động xin thôi việc, hay sẽ đợi tới lúc giới hạn chịu đựng của lãnh đạo FA và “bị cho” thôi việc? Đẳng cấp của Southgate, nếu không được thể hiện bằng trình độ bóng đá, thì cần được thể hiện ở tình huống này, trong trường hợp tình thế trầm trọng hơn. tintuc247